Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

Mất ăn

Từ bài thơ quậy chút chơi của Tường Vân mình có ý tưởng từ hai câu thơ.

Hôm nay có đám giỗ gần
Trong bụng bần thần đi tới đi lui.

Mất ăn

Có tiệc chiều nay rất ở gần
Ngay liền cách chỉ mỗi rìa sân
Nhìn lơ của ế đây thèm đến
Ngó vậy đồ ôi tớ cốc cần
Hát khéo trong nhà không kẻ dạ
Ca vờ trước ngõ chẳng người vâng
Gan lòng lửa đốt như bào ruột
Sáng tưởng..!! không ăn bố khỉ thần..!!

Nguyễn Lâm 27/2/2017


Họa

Tường Vân

GÃ ÔN THẦN 

Nhà ta mở tiệc khách vang gần 
Hắn rảo ba vòng ở trước sân 
Giả bộ ho gà không kẻ ngó
Vờ như mắc vịt chẳng ai cần
Buông lời chuyện vãn mô thèm gọi
Đánh tiếng thưa dzìa Mạ bảo vâng
Gã bỗng rơn mừng Bu gọi nhỉ
Chời ơi rõ đúng lũ ôn thần ! 

Tường Vân 27/2/17


Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

Sâu bự

Sâu bự

Thơ là kiểu viết trãi lòng chơi
Chả thích tìm sâu đẻ lắm lời
Đã mến yêu lòng xin đến ngõ
Còn ghen ách họng tiễn về nơi
Vườn thưa khó đuổi cầy không rước
Đất rộng vào ra chuột chẳng mời
Lén vạch từng câu hòng để trét
Sang nhà mới tỏ lũ nhiều hơi..!!

Nguyễn Lâm 24/2/2016


Huynh Bụi Thời Gian

SÂU MỌT

Lạ nhỉ ! Ngu đần vẫn muốn chơi
Nhiều khi dốt đặc cứ ham lời
Trên trời chẳng hiểu ưa đàm tiếu
Dưới đất chưa rành nói đủ nơi
Cái bọn đầu trâu luôn tự đến
Còn anh mặt ngựa khỏi ai mời
Khoe mồm lẽo mép nên sinh sự
Quả thật sâu này quá dở hơi ./.

LCT 25/02/2017

-------------------

Anh Lý Đức Quỳnh


CÙNG VUI
Thơ thẩn câu vần nhập cuộc chơi
Sẻ chia mượn chữ để thay lời
Đường xa bạn vẫn ngoài muôn dặm
Ngõ vắng ta còn ở một nơi
Thiện ý mở lòng thanh thản gởi
Chân tình kết dạ ấm êm mời
Niềm vui có được từ hai phía
Như nước không gìn sẽ bốc hơi !
Lý Đức Quỳnh 27.02.2017





Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

Thơ thẩn

Thơ thẩn
Vui vui..

Thơ ơi sao quá ngậm ngùi
Người ta vẫn nói bốc mùi văn chương
Hôm ngồi tha thẩn bờ mương
Thân thì dở dở ươn ươn mơ màng

Nhiều hôm thả bộ lên trang
Thấy em vào thích đã mang mộng lòng
Có hôm bị sốc ngang hong
Bởi vì tán tỉnh cô hồng ả mai

Món nào nó cũng chẳng cai
Đêm thì mộng mị ngó vài bóng sao
Ngỡ rằng tay ấn đã cao
Nhón chân nhướng với tận vào trời xanh

Lỡ tay rớt bịch khỏi cành
Văn thơ một đống tanh bành vỡ tan
Bở vì cái tật đa mang
Luôn tay quào đại vơ càng mới ra..!!

Nguyễn Lâm 23/02/2016




Huynh Bụi Thời Gian

HỎI NHỎ

Nhớ ai đệ cứ bùi ngùi
Đêm buồn thơ thẩn mở nùi văn chương
Sao còn ngồi ở mép mương
Hay là mãi nhớ mùi hương mơ màng

 Nghe rằng tình đã sang trang
Người ta ngõ tắt đi ngang qua lòng
Đâu còn ngọn gió mà hong
Đâu còn bóng dáng xuân hồng sớm mai

Thôi thì tình cũng phải cai 
Đừng như bóng tối u hoài ánn sao
Đừng mơ chi tận trời cao
Hãy nhìn trước mắt cây nào lá xanh

Phải lo vun gốc tỉa cành
Xuân tàn hạ đến duyên lành không tan
Nhủ lòng đừng để hoang mang
Nhà cao cửa rộng có nàng vô ra ./.

LCT 24/02/2017
Họa vui cùng đệ . Chúc ngày vui nhé !

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

Ác mộng

Ác mộng
(Nguyên đề)

Thơ họa ..LHK.

Vì tham chó gặm nốt quần què
Rụt lưỡi nhe hàm hổ báo khoe
Khỉ đột không thuần xưa phật trị
Tề thiên chẳng phục thái sơn đè
Cây rừng nhiễm độc muôn loài ngó
Mặt biển hung tàn vạn vật nghe
lũ quỷ ngoài khơi hòng tính chuyện
bàn tay thú dữ quá nơi xòe

Bàn tay thú dữ quá nơi xòe
Muốn cúi chui lòn lổ hỏng khe
Biển mộng muôn đời chân thích đạp
Rừng xanh vạn thủơ lưỡi ham lè
Đùm lòng xám xịt màu u tối
Khối não lu mờ loãng đỏ hoe
Chết khát xưa rồi nay vẫn thế
Nhằm ta nhẫn nhịn chúng bây đè

Nhằm ta nhẫn nhịn chúng bây đè
Thử hỏi gan trời đứa muốn che
Ngoảnh mặt quên nhìn nên lập phái
Quay lưng chẳng ngó đã nguyên bè
Đôi lần tụ nhóm nơi đầu hẻm
Mấy bận nhen bầy dưới bụi tre
Chuột rúc tanh mùi hang cửa cống
Đâu đây khắm vị cả hiên hè

Đâu đây khắm vị cả hiên hè
Chả lẽ phun xằng bảo chúng nghe
Vấy đã xơi rồi đâu chổ hở
Quần thời gặm nốt lấy chi què
Cào quơ của thối làm nư đậy
Vét nạo đồ dơ giả bộ che
Tục uống ăn phàm như quỷ dữ
Lòng lang dạ sói phải không hè.

Nguyễn Lâm 18/02/2017

        --------------

Thiên Hà

Thơ xướng
ÁC MỘNG

Thiết nghĩ trần gian hẳn quặt què
To mồm lớn giọng chỉ ngồi khoe
Đằng Tây lấp lửng nằm co cụm
Ngã Bắc rùm beng nhả đạn xòe
Biển chết bao người đang giận dữ
Trăng chìm mấy kẻ bận lòng nghe
Mùi hôi nhiểm độc từng cơn gió
Có lẽ nào ta bị quỷ kè ...

Có lẽ nào ta bị quỷ kè
Hay là ác mộng nỡ luồn khe
Mền chăn chửa kín đầu mê muội
Cửa ngõ cài sơ đóm lập lòe
Lộng giữa thiên hà cơn gió đỏ
Tràn trên mặt biển cánh buồm hoe
Kình ngư lội nước loài siêu đẳng
Bẽ mặt thằng Tây để chúng đè...

Bẽ mặt thằng Tây để chúng đè
Ta thầm tự hỏi đứa nào che
Bầy lang gạo bới ngồi riêng lẻ
Lũ sói tiền gom đợi đủ bè
Sáng cũng trêu người trên bục giảng
Đêm còn ghẹo ả dưới cầu tre
Thần dân cả đám đành bôi nhọ
Bít mũi mà đi dọc vỉa hè

Bít mũi mà đi dọc vỉa hè
Côn đồ chửi bậy đếch thèm nghe
Vờ câm chẳng nói thằng kia ghẹo
Giả điếc nào hay một lũ què
Áo bỏ lưng quần hia nhọn mũi
Tay cầm gậy trúc mũ bằng che
Nhiều cha bẳm trợn như loài sói
Vễnh mặt chìa râu giống quỷ hè ./.

LCT 18/02/2017

Cơn mê

Cơn mê

Ta cất kỹ  tình em trong đáy mắt
Đặng nghe sầu héo hắt mặn bờ môi
Tình yêu kia cứ ngỡ sẽ đâm chồi
Nay tan vỡ mình tôi đêm cô quạnh

Làn sương rơi phủ bờ vai thấm lạnh
Mây giăng sầu kéo cảnh vật mờ loang
Hàng me xưa cánh xõa trãi ngút ngàn
Chân nặng bước vỡ tràn vào đêm tận

Em quay đi chợt hiểu tình lận đận
Xót thời gian mấy bận quẩn quanh  tìm
Buồn mây giăng sầu lạnh giá con tim
Ta chìm ngập nỗi niềm trong chua xót

Thôi em nhé đường tình kia đã trót
Thì em về hãy để một mình ta
Tìm cơn say dưới ánh vỡ trăng ngà
Chén đắng nào đưa ta vào quên lãng

Em về đi cứ mặc tình đã cạn
Để mình anh bảng lảng dưới mây chiều
Gom kỹ niệm trang lòng trãi hắt hiu
Hồn cô tịch với nhiều khi nhung nhớ

Em đi đi..!! Khi tình ta đã hết
Và tim anh đã chết tự hôm nào..!!

Nguyễn Lâm 16/02/2017

TRẢ LẠI ĐỜI NHAU

Giọt lệ buồn còn hoen trên mí mắt
Cơn đau nào héo hắt cả bờ môi
Mộng ái ân chưa thực sự đâm chồi
Sao bỗng thấy như một đời hiu quạnh

Người ra đi quên vòng tay ấm lạnh
Cơn mưa buồn lấp lánh ánh chiều loang
Ta ngồi đây gió núi với mưa ngàn
Nghe đau buốt giữa đêm tàn vô tận

Ôi thế thái nhân tình bao lận đận
Bến tương tư si hận biết đâu tìm
Cảnh ngục tù giết chết cả đôi tim
Đêm xa vắng im lìm đau xa xót

Người ra đi mang hình hài theo gót
Bến gian trần dịu ngọt chỉ mình ta
Mặc sương rơi đêm với bóng trăng ngà
Rượu đôi chén chung trà mong quên lãng

Người đã quên hay tình đêm lỡ cạn
Dối gian ơi ai oán thả theo chiều
Lối đi về nay bỗng thấy quạnh hiu
Đời vẫn thế căn lều gom nỗi nhớ

Thế là hết góc tình xưa vụn vỡ
Về thôi em than thở đến khi nào ...

LCT 17/02/2016

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017

Nhắn nàng Tô Thị

Nhắn nàng Tô Thị

Ngóng đợi ngàn năm có được gì
Thương người bỏ mặc hãy về đi
Gào than nhớ đọng hồn trăng đã
Thét gọi sầu vương bóng nhạn thì
Nghĩa cạn câu thề đau đấy nhỉ
Tình quên lối mộng xót mà chi
muôn đời chữ hẹn ơi tình nỡ
Gãy bến thuyền quyên hỏi tại vì...!!

Nguyễn lâm 13/02/2017



Huynh Hà Thiên
Bài họa
KHUYÊN NÀNG TÔ THỊ

Người xa vạn lý hỏi mong gì
Tháng đợi năm chờ hãy bỏ đi
Lá đã vàng khô mùa hạ đỏ
Tình đang héo nhạt tuổi xuân thì
Mây tràn ngược hướng đừng mơ tưởng
Nước chảy xuôi dòng mãi đợi chi
Cứ để màn đêm hờn ngõ mộng
Vầng trăng sẽ đẹp biết bao vì ...

LCT 13/02/2017


Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2017

T..!!.ổn

T..!!.ổn

Tìm nơi cốc tận đỡ nghe ồn
Vẫn chạm nguyên bầy lũ dịch ôn
Đấu gạo con thèm dân quỷ sứ
Nồi cơm cháu nhịn lễ cô hồn
Ruồi nghe thấy vị là chưa khốn
Nhặn ngửi ra mùi mới thật khôn
Thẩu mắm cho dù bưng bít kỹ
Dòi kia khoét được sẽ vinh tồn..!!

Nguyễn Lâm 11/02/2017


Huynh Bụi Thời Gian
Bài họa

CHUYỆN GIỮA ĐÊM

Lại giữa màn đêm đủ tiếng ồn
Mi thằng khốn nạn mãi đòi ôn
Thà đem biếu hẳn người trong mộng
Chẳng dại gì cho lũ trắng hồn
Thuở ấy non đời nên lỡ vụng
Bây giờ luống tuổi đã nhiều khôn
Nào ngu để bọn bây lừa dối
Phải chọn đường đi mới vĩnh tồn ./.

LCT 11/02/2017


Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2017

Nhạt bóng

Nhạt bóng

Nữa mảnh hồn trăng rụng phía đồi
Nghe lòng rã rệu buốt tình côi
Nhìn trang giấy mỏng buồng tim nhói
Đợi ánh hoàng hôn nhịp máu nhồi
Ngõ mộng tan tành theo cánh nhạn
Niềm mê vỡ vụn giữa đời tôi
Buông chèo lỗi nhịp đau triền sóng
Tiếc cũng đành xa lỡ phận rồi.!!

Nguyễn Lâm 05/02/2016

     Bài họa

Huynh Bụi Thời Gian


TA VỚI VẦNG TRĂNG 


Vầng trăng lạc lõng rớt bên đồi

Vãn buổi im lìm một bóng côi

Tím giữa mây trời tâm đảo lộn

Vàng quanh mặt biển sóng chao nhồi

Sương buồn nhỏ giọt tràn vai áo

Lệ đẫm trôi dòng ướt cả tôi

Có lẽ đôi mình duyên phận mỏng

Từ đây vỡ nát trái tim rồi ./.


LCT 06/02/2017



Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2017

Nỗi lòng năm mới

Nỗi lòng năm mới

Thú thật năm rồi hết chổ dư
Đầu xuân mới chạm đã rên hừ
Con nhìn chục chẳng lo mà giữ
Vợ đếm mươi tròn sợ chúng hư
Quản lý trong nhà thân mệt đứ
Tề gia cận ngõ xác đau nhừ
hôm rồi ả nọ rê mồi nhử
Cắm mặt mau chuồn rã rệu ư ..!!

Nguyễn Lâm  03/20/2017

         

Huynh Tiến Cảnh

Họa

NỊNH ĐẦM


Than hoài ! Tớ nghĩ vẫn còn dư

Nếu thật không chi mụ nó hừ

Bốn bận chưa mềm anh bảo thử

Đôi lần chửa thấm chị rằng hư

Hồi hôm tự ái người đem nhử

Sáng lại hờn yêu mẹ nói nhừ

Liếc mắt che mồm anh ác dữ

Mong rằng cứ mãi thế này ư ?


LCT 03/02/2017